XtGem Forum catalog
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
Phan_2

Chương 4 : Thi đấu ( I )

Sáng 7h30 nó đã thức dậy và chuẩn bị đi đấu với hắn – cái tên mà nó cho là đáng ghét nhất trên đời . Sau 15 phút chuẩn bị , nó đi xuống ăn sang và đã thấy nhỏ đứng chờ nó ở trước cổng cùng với 2 chiếc Lexus màu vàng . Nó vội uống li sữa rồi nhảy lên xe . Tụi nó phóng xe tới chỗ thi đấu , nhưng trên đường ko có một bóng người . Nó thắc mắc , sau khi quan sát nó đã hiểu ra tình hình cái tên đáng ghét đó đã thông báo vào ngày hôm nay ko ai được ra đường . Nó hỏi nhỏ một câu vô cùng “ thông minh ” :

- Ê , cái tên Nhất Nam gì đó ko cho ai ra ngoài , sao mày dám ra ? – nó thắc mắc

- Ơ cái con này , sao hôm nay IQ mày xuống trầm trọng thế ? Tao với một người nữa làm người ra đề cho tụi bây mà sao ko tới ! – nhỏ nói giọng pha lẫn chút vui mừng vì có thể người đó là một người nhỏ hằng mong đợi

- À , hiểu rùi – sau khi nghe nhỏ nói nó mới hiểu ra . Tới điểm hẹn nó đã thấy hắn đứng đút tay vào túi quần đứng chờ cùng với một lũ … con gái đang ưỡn ẹo từa lưa nhưng hắn lại vẫn khuôn mặt lạnh lùng ko nói gì cả . Nó nhíu mày , nhưng trong lòng nó có cái gì vui vui đang len lõi trong nó .Không lẽ vì hắn ko nói chuyện với mấy đứa con gái đang ưỡn ẹo kia sao ? Nó lắc đầu xua tan cái ý nghĩ đấy .

- Xin mời 2 vị chủ nhân của tổ chức VampireDark và VampireBlack tới chỗ ngồi của mình để dự thi ạ ! – một giọng nam trầm trầm vang lên . Giọng nói ấy đã làm Ái quay đầu lên bục – nơi mà những người ra đề thi ngồi để giám sát tình hình và phân biệt thắng thua . Qủa thật , ông trời ko phụ lòng nhỏ . Trên bục người con trai mà nhỏ ngày đêm mong được gặp , mong được thấy nụ cười , ánh mắt của người đó .

- À , xin mời phó chủ nhân của tổ chức VampireDark lên để hỗ trợ chúng tôi – giọng nói ấy vang lên lần nữa , lần này nó mới ngó mặt lên nhìn , mắt nó trố ra :

- Trương Hạ Thiên , anh làm gì ở đây , anh đang ở bên Pháp với pama mà ? – nó ngạc nhiên nói

- Anh qua đây hơn một tháng rồi , mà em đấu với Nam coi chừng nhé , anh nghi em sẽ ko thắng nổi – anh nó trả lời giọng tỉnh bơ pha lẫn chút ấm áp - Xin mời phó chủ nhân của tổ chức …. – anh nhắc lại một lần nữa nhưng kì này anh đang nói thì ném luôn cái micro ( con nhà giàu có khác ) tiến xuống bục , đi tới chỗ nhỏ . Lúc nãy nhỏ định đi lên bục theo lời nói của anh nhưng sao nhỏ thấy có cái gì cản đường nhỏ . Quay lại nhỏ thấy 5 tên to hơn nhỏ gấp đôi , đáng lí 5 tên này là chuyện nhỏ lời nhỏ nhưng qui định của cuộc thi đấu này là tất cả mọi người ko được đánh nhau ngoại trừ 2 nhân vật chính . Nên nhỏ đành đứng yêu chịu trận , còn nó thì đang bận cãi nhau với hắn . Mấy tên kia cũng ko đánh nhau nhưng tên đầu đàn vẫn khóa tay nhỏ lại . Anh thấy thế tiến tới chỗ nhỏ nói bằng giọng lạnh lùng :

- Buông ra – anh nói mà người anh toát ra tia sát khí

- Mày là cái thá gì ? – tên đầu đàn hống hách

- Vậy mày là cái thá gì mà vào đây ? – anh nói bằng giọng lạnh lùng gấp đôi nó

- Oh hô thằng này láo , tao là bang chủ bang Cok , con trai tập đoàn S.B đứng thứ 6 thế giới – tên đầu đàn vênh mặt lên nói – Nói mau mày là thằng nào ?

- À tao hình như tao là phó tổ chức VampireBlack , con trai tập đoàn L.K đứng thứ 2 thế giới thì phải – anh nhếch môi nói

- Mà..mày nói cá…cái gì ? – tên đó sợ xanh mặt nói

- Oh , tao ko ngờ mày bị điếc và bị cà lăm đấy , nào bây giờ thì buông tay vợ tao ra – anh nhìn tên đầu đàn nói bằng giọng lạnh lùng . Tên đó buông nhỏ ra , nhỏ đỏ mặt nói :

- Ai là vợ anh chứ ?

- Em chứ ai nữa ! – anh mỉm cười với nhỏ . Mấy người xung quanh há hốc mồm ra vì từ trước tới giờ anh chưa làm vậy với ai . Mấy đứa con gái xịt máu mũi , đứng ngây ngất nhìn anh – Nào , đi lên bắt đầu cuộc thi đấu thôi – nói xong anh kéo tay nhỏ lên bục , nhỏ đỏ mặt đi theo

- Bây giờ tôi xin tuyên bố cuộc thi giữa chủ nhân VampireDark và chủ nhân của VampireBlack xin được phép bắt đầu , đầu tiên là phần thi đấu võ mồm – anh nói một lèo vào cái mi ới thay

- Luật hai người sẽ đấu qua đấu lại , khi nào đối thủ đuối ý tưởng , ko còn gì để nói coi như thắng . 3 ba dề tất cả , 2 người muốn đấu cả 3 đề hay chỉ đấu 1 đề ? – nhỏ nói luật chơi rồi hỏi hắn với nó

- 3 đề - hắn và nó lạnh lùng đồng thanh trả lời tập 1

- Rồi bây giờ là đề thứ nhất lien quan tới đồ ăn rồi mấy bạn muốn nói cái gì cũng được nhưng phải lien quan tới đồ ăn vị của nó và hình dáng – anh nói

- Đã hiểu – nó và hắn lạnh lùng đồng thanh trả lời tập 2

- À , bây giờ ai nói trước đây ? – Ái hỏi

- Ko biết - nó và hắn lạnh lùng đồng thanh trả lời tập 3

- Vậy oẳn tù xì nhé , ai thua nói trước – anh ra ý kiến

- Tùy - nó và hắn lạnh lùng đồng thanh trả lời tập 4 . Nó và hắn oẳn tù xì , ôi nó ra bao hắn ra kéo , nó thua , nó nói trước

- Bánh gato – nó lạnh lùng nói

Hắn trả lời nhanh cực , còn lạnh lùng nữa nó vừa dứt lời là hắn nói

- Hình tròn , ko thích – hắn trả lời

- Ai quan tâm tới anh ko thích hình tròn

- Thì tôi nói hình tròn có nhìu nghĩa

- Con trai gì mà khuôn mặt lạnh như đá

- Tôi như vậy đỡ hơn cô , người gì mà lùn như trái chuối

- Tôi lùn kệ tôi , liên quan gì tới anh đồ óc như hạt tiêu

- Cô nói tôi óc như hạt tiêu thì cô cũng vậy vì tôi và cô đều là con người , trừ khi cô là thứ gì khác

- Anh … - nó trừng mắt nhìn hắn . Còn hắn chỉ nhếch mép cười lạnh lùng . Còn nhỏ với anh . 2 người cười đau cả bụng vì tính trẻ con của nó và hắn . So sánh người lùn như trái chuối , óc như hạt tiêu . Chưa thấy người nào mà giàu trí tưởng tượng như 2 vị chủ nhân này . Sau khi cười xong anh nói :

- Đề thứ 2 là tôi và Ái sẽ ra câu hỏi ai trả lời nhanh và nhiều nhất là thắng – anh nói giọng vẫn còn một chút buồn cười

- Sẵn sang , bắt đầu – Ái nói

- Hãy cho biết 1 2=3 khi nào ? – anh hỏi

- Khi nó sai - nó và hắn lạnh lùng đồng thanh trả lời tập 5

- Con vịt nào đi bằng 2 chân ?

- Vịt nào cũng đi bằng 2 chân – nó và hắn lạnh lùng đồng thanh trả lời tập 6

- Bạn ghét ai nhất trên đời ? – Ái hỏi mà nhìn hắn và nó một cách nham hiểm , anh cũng vậy . Nó nghe câu hỏi này bỗng giật mình . Nó nghĩ :

- “ Mình cũng ko biết mình ghét ai nữa ! Nhưng mình thấy hồi đầu mình ghét hắn ta lắm mà , sao bây giờ cảm giác ấy lại biến mất ? ” – nó gãi đầu suy nghĩ về người mình ghét . Còn hắn , hắn cũng đang “ đấu tranh ” với suy nghĩ . Sau một hồi suy nghĩ hắn và nó đồng thanh lạnh lùng đáp tập 7 :

- Ko biết

- Các bạn đã trả lời các câu hỏi của đề 2 rất nhanh , gọn , lẹ . Tỉ số bây giờ là 2-1 . Tiếp theo là đề 3 – anh nói bằng giọng lạnh lùng pha lẫn ấm áp . Có phải vì người con gái đứng cạnh anh chăng ?

- Nội dung đề 3 là 2 bạn sẽ chửi nhau cho tới khi đối thủ ko còn từ ngữ nào để chửi – Ái nói giọng vui vui

- Đồ khùng – nó mở màn

- Điên – hắn ngắn gọn 1 câu

- Biến thái – nó lạnh lùng

- Less – hắn lạnh gấp đôi nó

- Gay – nó liếc hắn bằng ánh mắt tức giận

- Heo – hắn chả đề tâm

- Nhiễm máu não – nó chả thèm nhìn chửi hắn

- Nhiễm sắc thể - hắn đáp tỉnh bơ

- Đột biến gen

- Gen vượt hơn gen trội

- Anh …anh - nó hết từ , trừng mắt nhìn hắn

- Cô bị cà lăm ? – hắn nhếch môi hỏi

- Hừ , tôi quyết tâm ko thua anh – nó bực mình nói

- Phần 1 kết thúc người chiến thắng là chủ nhân tổ chức VampireBlack Lí Nhất Nam – anh nói giọng ấm áp . Còn nó thì tức ko chịu nổi . Từ trước tới giờ nó đấu võ mồm chưa thua ai , vậy mà hôm nay lại thua một người đáng ghét như vậy . Nó bực mình leo lên xe với nhỏ phóng về bản doanh của tổ chức . Tới phòng nó leo lên giường ngủ khò khò vì một lí do : Ngủ để có sức thắng tên đáng ghét đó .

Chương 5 : Câu hỏi ko trả lời được

Nó nói là ngủ với lí do : Ngủ để có sức thắng tên đáng ghét đó nhưng nó nằm mắt cứ mở thao láo suy nghĩ về hắn . Những hình ảnh lạnh lùng của hắn cứ hiện lên trong tâm trí nó . Nó bật dậy , lắc đầu :

- Tại sao lại nghĩ tới tên đáng ghét đó chứ ? - nó lẩm bẩm . Vậy biết ngủ ko được nó dắt xe đạp chạy quanh công viên hóng mát . Chạy xe đạp mà đầu óc nó cứ nghĩ về hắn . Nó lấy tay xoa đầu , dựng xe bên bờ sông Queensland nó chống tay ra sau ngẩng mặt lên trời để mình hòa vào thiên nhiên . Mỗi khi buồn nó đều ra đây để gió cuốn trôi đi những chuyện buồn phiền của nó . Còn hắn ? Hắn sau khi thi với nó xong thì hắn cũng trở về bản doanh của tổ chức uống trà . Nhưng đầu óc hắn cứ nghĩ đến nó , những hình ảnh đáng yêu của nó cứ hiện lên trong tâm trí hắn . Hắn đi bộ ra chỗ hắn hay tới – chỗ mà hắn cho là thoải mái nhất , nơi đó có thể làm hắn thấy nhẹ lòng hơn . Đi trên đường ai cũng nhìn hắn ( đẹp trai quá mà ) hắn thì cứ lạnh lùng bước đi , hắn chẳng để tâm mấy chuyện đó . Từ trước tới giờ hắn vốn ghét con gái , vậy sao hắn lại nhớ tới nó ? Ko lẽ nó đã dần chiếm vị trí trong tim hắn , một chỗ rất quan trọng trong tim hắn ? Hắn đi nãy giờ cũng tới nơi cần tới rồi , quét mắt một cái sơ qua bờ sông , hắn tiến tới chỗ mà hắn hay ngồi , tới nơi hắn đã thấy có người ngồi chỗ hắn . Đây là lần đầu tiên có người ngồi chỗ hắn , chắc người này ăn gan trời . Hắn đứng sau lưng nó mà nó ko biết , hắn cứ im lặng đứng , còn nó vẫn ngồi hát bài hát nó thích tới khi hắn lên tiếng nó mới nhận ra có người đứng đằng sau mình :

- Hát đủ chưa ? – hắn hỏi giọng đủ lạnh và nhỏ để nó nghe thấy

Nó ngẩng mặt ra đằng sau , nhìn thấy hắn nó nở một nụ cười tỏa nắng khiến bao chàng trai quanh đó ngây ngất :

- Tôi hát xong rồi – nó dịu dàng trả lời

Qủa thật hắn chưa bao giờ thấy nó dịu dàng như thế , một tia ngạc nhiên lóe lên ở mắt hắn , rồi lập tức thu lại ngay

- Chỗ tôi , cô đang ngồi – hắn nói ngắn gọn

- Có ghi tên anh ? – nó cũng ngắn gọn theo nhưng nó vẫn ấm áp hỏi

- Cô đứng dậy , tôi sẽ chỉ - hắn nói , rồi lôi nó đứng dậy , nó nhìn xuống chỗ mình vừa ngồi có chữ màu đen VampireBlack to đùng , vậy mà hồi đầu nó ngồi xuống nó ko thấy . Thấy có tên tổ chức của hắn được sơn ở đây nó nói :

- Vậy anh ngồi đi , tôi đang mệt nên ko muốn giành – nó nói giọng dịu dàng pha lẫn chút mệt mỏi , rồi xích qua một bên cho hắn ngổi . Hắn ngồi xuống , tay cũng chống ra sau . Nó thấy tình hình căng thẳng nên lên tiếng :

- Anh hay thật , từ bé tới giờ đây là lần đầu tiên tôi đấu võ mồm thua người khác đấy – nó nói giọng ấm áp pha lẫn chút khâm phục

- Cô là người đầu tiên dám ngồi chỗ của tôi – hắn nói lạnh lùng

- Này sao anh lạnh lùng thế ? Tôi chỉ lạnh lùng khi cần thiết thôi , nhưng nếu tôi lạnh lùng cũng chưa bằng anh nhỉ ? – máu hiếu kì của nó lại nổi lên

- Việc này liên quan đến cô ? – hắn nhíu mày , hỏi giọng lạnh lùng

- Tôi chỉ muốn biết thôi – nó nói giọng tủi thân – Mà anh ăn tối chưa ? – nó hỏi , vì cái bụng nó đang biểu tình dữ dội

- Chưa – hắn trả lời ngắn gọn

- Vậy đi ăn tối với tôi đi đi đi nha ? – nó làm mặt ngây thơ

- Ko – hắn nhẫn tâm làm tinh thần của nó suy sụp . Nó xịu mặt xuống lủi thủi ra về . Hắn thấy vậy liền kéo tay nó lên xe đạp của nó , chở nó đi tới nhà hàng . Trên xe , nó cứ cười mãi , hết cười lại hát , hết hát lại nói . Hắn đạp xe mà cũng thở dài vì nó . Tại sao hắn lại nhận lời đi ăn với nó cơ chứ ? Hắn dừng xe trước nhà hàng Zanders . Hắn và nó lên phòng vip của nhà hàng . Nó vừa ngồi xuống , định mở miệng gọi món nhưng nó dừng lại , quay sang hắn nói :

- Ăn xong anh trả tiền nha ? – nó nói giọng dịu dàng nhất . Hiếm thật , từ khi sinh ra tính cách của nó vốn giống con trai , ko bao giờ nói năng dịu dàng . Nhưng hình như hôm nay nó dịu dàng hơi bị nhiều . Chẳng lẽ là vì hắn ?

- Haizz , cô gọi đi tôi trả tiền – hắn thở dài vì đã dẫn nó đến cái nhà hàng sang trọng này , vì hắn biết nó mà ăn thì chắc ko ai sánh kịp . Nhưng từ trước tới giờ hắn có bao giờ mềm lòng vì con gái đâu nhỉ ? Sao hôm nay lại mềm lòng dẫn nó đi ăn ? Phải chăng nó đã chiếm một phần nào đó rất quan trọng trong tim hắn ? Một phần mà hắn ko thể làm mất ? Nhìn nó gọi món , nó gọi mà làm phục vụ chóng mặt . Hắn khẽ mỉm cười . Nó sau khi gọi món xong , cứ ngồi cười mãi . Sau khi đồ ăn ra nó cứ cầm đũa lên mà gắp , bỏ miệng , nhai và nuốt . Hắn từ đầu đến cuối ăn mỗi mấy miếng . Còn nhiêu nó ăn hết . Ăn xong hắn đi tính tiền , còn nó thì lon ton ra xe chờ trước , hắn nói với cô thu ngân :

- Tính tiền – giọng nói của hắn đã xuống tới mức lạnh nhất , vì cô thu ngân cứ nhìn hắn hoài

- À , dạ của anh tổng cộng là 946 USD ạ - cô thu ngân nói , giọng pha lẫn chút xảo quyệt

- Tôi cho cô nói lại lần nữa – nó từ đâu nhảy vào , nói giọng lạnh băng

- Dạ , của anh chị tổng cộng là 946 USD ạ - cô thu ngân can đảm nói lại lần nữa

- Cô chắc chắn ? – nó thật sự hết kiên nhân

- Vâng – cô thu ngân trả lời

- Vậy bây giờ cô mang thực đơn ra đây – nó nói

- Thưa , thực đơn trong quán đã hết

Nó nhếch môi cười lạnh lùng , rút con smartphone gọi điện cho chủ của nhà hàng . Còn hắn nãy giờ vẫn bộ mặt lạnh lùng nhìn nó giải quyết vấn đề .Thực ra hắn đã biết cô thu ngân chém gió số tiền định lên tiếng ai ngờ nó giải quyết dùm hắn luôn . Một lúc sau , chủ nhà hàng đi ra , nó nói cho ông chủ nhà hàng nguyên một bài diễn văn dài thòng lòng . Cô thu ngân thấy vậy lên tiếng nói :

- Các người … thật ra các người là ai ? – cô thu ngân vừa chỉ vào mặt hắn và nó , cất giọng chanh chua

- Cô đã chắc khi hỏi câu này ? – bây giờ hắn mới lên tiếng và giọng hắn cực lạnh , hơn nó

- Hừ , tôi chắc - ả vênh mặt lên nói

- Ê nói zậy đủ rồi , đưa thẻ đây coi ! – hắn quay sang nó , nhíu mày

- Hả ? À , ờ , chờ chút ! – nó nói rồi đưa tay vô bóp lấy thẻ đưa cho hắn . Hắn cũng lấy thẻ của hắn ra , dơ 2 cái thẻ lên . Cô thu ngân xanh mặt nhưng vẫn vênh mặt nói mặc dù trong lòng rất sợ hãi :

- Các người là người của VampireDark và VampireBlack ? Các người giữ chức vụ gì trong đó ? Tôi nghĩ các người chỉ có nước làm người hầu cho chủ nhân 2 tổ chức ấy - ả hất mặt lên

- Oh , cô nghĩ thế sao ? – nó nhếch môi cười lạnh lùng – Vậy phiền cô đây tra trên internet giùm tôi Trương Hạ Băng và Lí Nhất Nam là ai , thưa cô – nó làm ra vẻ cung kính

Ả nghe vậy , mở máy tính lên tra . Ả xanh tra xong xanh mặt , ko nói nên lời :

- Các …các người là …là bang chủ 2…2 bang đó ? - ả nói lắp bắp

- Chứ cô nghĩ là ai ? – hắn nói giọng lạnh lùng . Nói xong hắn rút con SamsungGalaxyS5 ra , gọi cho ai đó cất giọng lạnh lùng :

- Ê mày , thu ngân nhà hàng Zanders , sa thải , tan gia bại sản

- Ok – đầu dây bên kia trả lời lạnh lùng ko kém

- Đi về - nó kéo hắn ra xe . Hắn chiều nó nên đi ra xe chở nó về , còn chiếc xe đạp vứt luôn . Trên xe , không khí im lặng bao trùm . Nó thấy thế lên tiếng :

- Cảm ơn anh nha – nó ngại ngùng , dịu dàng nói

- Cảm ơn ? Chuyện gì ? – hắn nhíu mày lạnh lùng nói

- Chuyện anh dẫn tôi đi ăn – nó trả lời thẳng thắn

- Nếu là chuyện đó thì khỏi cần – hắn vẫn vậy , vẫn lạnh lùng

- Nè , anh đừng lạnh lùng với tôi được ko ? Anh lạnh lùng với ai thì được , chứ tôi thì anh đừng lạnh lùng , tôi ko thích – nó nhìn hắn nói giọng năn nỉ pha lẫn chút dịu dàng . Hắn im lặng , ko trả lời . Ánh mắt hắn sâu và vô hồn , khuôn mặt lạnh lùng . Nó tủi thân cúi mặt xuống . Hắn bây giờ mới mở miệng nói :

- Được , nếu cô muốn vậy – hắn nói giọng vẫn lạnh lùng nhưng pha lẫn chút cảm xúc . Nó cảm nhận được , chỉ mỉm cười rồi chìm vào giấc ngủ . Còn hắn chạy xe tới bản doanh của hắn , bế nó vào phòng mình , đặt lên giường ngắm nó ngủ . Cất giọng nói :

- Ko hiểu sao , tôi lại thấy mình ko thể lạnh lùng với em , phải chăng em đã chiếm một vị trí quan trọng nào đó trong trái tim tôi ? Một vị trí tôi ko thể cho ai thay thế được , ngoại trừ em . – hắn nhìn nó bằng ánh mắt trìu mến , tay vuốt mái tóc xanh lam nhạt dài óng ả của nó . Hắn luôn suy nghĩ về câu trả lời này , nhưng ko tìm ra đáp án . Hắn khẽ mỉm cười rồi trải nệm xuống đất nằm .

Chương 6 : Thi đấu ( II )

Sau khi ngủ một giấc dài ở nhà … hắn . Nó vươn vai tỉnh dậy . Ngó qua , ngó lại , thấy cảnh lạ hoắc , nó nghĩ :

- “ Ủa , đây là đâu ta , giàu hơn bản doanh của tổ chức mình luôn , hok lẽ mình bị bắt cóc ? Mà bắt cóc làm gì ình ở trong cái phòng sang trọng này ? Cái giường còn êm hơn giường mình . – nó nhíu mày suy nghĩ

Vừa lúc đó , cánh cửa phòng từ từ mở ra nó nhảy xuống giường thủ thế võ . Nó định đá một cái nhưng may , nó kịp nhìn thấy hắn đi vô nên hạ thủ . Hắn bước vô , vẫn khuôn mặt lạnh lùng . Hắn nói :

- Cô định ko đi thi ? – hắn nói giọng pha chút ấm áp . Vì hắn vẫn nhớ lời hứa hắn hứa với nó ngày hôm qua .

- À , tôi quên mất , mà tôi đi xe tôi hay xe anh ? – nó mỉm cười , gãi đầu , nói dịu dàng

- Tùy cô , tôi ko biết – hắn nói tỉnh bơ

- Oh , vậy tôi đi xe anh , hihi – nó nở một nụ cười tỏa nắng . Làm ai đó phải rung động .

Sau khi ăn sang , nó và hắn lên chiếc Ferrari California màu trắng phóng tới Ring of death – nơi các vụ đấu đẫm máu đã xảy ra ở đây . Tới nơi , nó bước xuống . Ai cũng phải nhìn nó , hôm nay mái tóc màu xanh lam nhạt được buộc gọn ra đằng sau , cái mái chéo được nó cài băng đô ra đằng sau . Nó diện một cái quần đùi bụi và cái áo xách nách màu bạc , cổ mang sợi dây chuyền tổ chức . Đôi giày bata hiệu Converse màu xanh dương đậm . Nhỏ và anh thấy nó liền chạy tới :

- Sao hôm qua ko về tổ chức , làm tao lo muốn chết – nhỏ nói giọng hờn dỗi

- Sáng nay Ái bắt anh tới đây sớm để chờ em đó ! – anh cốc iu lên đầu nó một cái

- Ui da , hôm qua em đi dạo rồi đi ăn rồi em gặp Nhất Nam ở đó rồi tụi em nói chuyện rồi ….- nó đang thao thao bất duyệt thì anh hai nó đã chặn giọng :

- Em thôi cái liên khúc rồi rồi của em đi , vô thi kìa – anh chỉ tay lên sàn đấu

- Umk , lên đây – nói rồi nó bước lên sàn đấu . Anh nó nói giọng lạnh lùng khác hẳn lúc nãy :

- Đánh khi nào đối thủ ko đánh được nữa , coi như thua – anh nói

- Xin mời các chủ nhân và bang chủ của các tổ chức , bang phái khác tới khán đài – nhỏ nói giọng cung kính , Các chủ nhân và bang chủ nghe vậy liền trật tự , giữ bộ mặt lạnh lùng tiến vào khán đài .

- Trận đấu bắt đầu – anh nói giọng lạnh lùng . Anh vừa dứt lời nó đưa chân lên đá cú karate cực chuẩn . Nhưng đó là đối với người khác , đối với hắn cú đá này là chuyện bình thường . Hắn nhanh gọn né một cái chính xác ko có sơ hở . Nó xay người gạt chân , hắn một lần nữa né được cú gạt chân hiểm hóc của nó . Nhỏ nhìn nó đấu với hắn nhỏ biết nó ko tung ra hết lực vào những đòn nó ra . Hắn bây giờ mới ra tay , chờ nó ra đòn hắn dung một tay đỡ tay nó một tay khóa tay nó lại . Nó ko nhúc nhích được trong tay hắn , nó chỉ nhíu mày . Nó thở dài , cúi đầu xuống , mái tóc nó xõa xuống . Thấy vậy , nhỏ nói :

- Chủ nhân tổ chức VampireBlack thắng – nhỏ nói giọng lạnh lùng

Còn các chủ nhân và bang chủ của các tổ chức và bang phái khác ko dấu nỗi sự ngạc nhiên trên khuôn mặt lạnh lùng . Một người nổi tiếng lạnh lùng , vô tình , tàn nhẫn nhất trong giới hắc đạo lại lên sàn đấu thi với một người con gái mà chỉ phòng thủ và khóa tay ? Trong giới hắc đạo mọi người đều biết hắn vốn ghét con gái mà . Một chủ nhân lên tiếng nói :

- Nam chủ nhân , tại sao Nam chủ nhân ko giết Băng chủ nhân luôn mà lại tha cho Băng chủ nhân ? Nam chủ nhân trước giờ vốn ghét con gái mà ? – tên đó vừa nói vừa liếc nó .

Nó cảm nhận được ai đang liếc mình nên quay đầu lại . Từ nãy giờ nó đã nghe hết những lời tên đó nói . Nó cũng có chút ngạc nhiên , từ trước giờ nó ko biết hắn ghét con gái , vậy mà hắn lại tốt với nó , tại sao vậy ? Nhưng vẻ ngạc nhiên đó lập tức thu lại . Nó còn chưa mở miệng , hắn đã nói :

- Liên quan tới chú ? – hắn nói giọng cực lạnh lùng . Nhưng thật ra lúc đó hắn cũng ko biết tại sao mình lại ko muốn giết người con gái đang đứng trước mặt . Bản thân hắn ko cho phép hắn làm vậy . Như thể nếu lúc đó hắn giết nó thì hắn sẽ bị mất một thứ gì đó rất quan trọng trong cuộc đời hắn .

- À ko , tôi chỉ tò mò thôi , vì từ trước giờ Nam chủ nhân đây ko bao giờ tha cho người con gái nào dám đụng đến Nam chủ nhân mà – tên đó nói giọng pha lẫn chút sợ hãi

- Long chủ nhân à , thì ra xúi dại sau lưng người khác là tác phong của Long chủ nhân ? – nó nói giọng lạnh lùng còn pha chút cung kính

- Oh , tôi có xúi dại ai à , thưa Băng chủ nhân ? – Long nói lại , giọng có chút tức giận

- Oh vậy tôi cứ tưởng anh mới vừa sai Nam chủ nhân giết tôi ấy chứ ! – nó đanh lại bằng giọng lạnh lùng . Đến nước này hắn mới lên tiếng :

- Long chủ nhân , tò mò ko tốt , chết là vừa – hắn nói rồi rút con SamsungGalaxyS5 ra gọi điện ột người – Bạch Tiểu Long , tiêu diệt , tổ chức cử người quản lí – xong việc hắn lôi nó vào chiếc Ferrari California màu trắng phóng tới đâu ko biết . Để lại ọi người những dấu hỏi to đùng . Riêng anh vẫn bộ mặt lạnh lùng , nhỏ thấy vậy liền nó :

- Trương Hạ Thiên – 3 từ ngắn gọn phát ra từ miệng nhỏ , anh đã hiểu

- Thì hôm qua con Băng nó đi công viên gặp thằng Nam …. Bla….bla…..bla – anh kể hết cho nhỏ nghe . Nghe xong nhỏ nở nụ cười tươi tắn làm ai đó khẽ mỉm cười trong lòng . Còn hắn và nó ? Hắn đang phi nước đại trên đường , bỗng mở miệng hỏi và đó là lần đầu tiên hắn quan tâm tới một người lại là con gái :

- Tay cô có sao ko ? – hắn nói giọng tuy vẫn lạnh lùng nhưng vẫn có chút lo lắng

- À ko sao , mà sao anh biết tôi bị thương ? – nó ngây ngô hỏi

- Mắt tôi ko có mù – hắn nói giọng bực mình

- Hihi , mà sao lúc đó anh ko đánh chết tôi ? – nó hỏi giọng có chút vui mừng

- Ko thích – hắn nói tỉnh bơ

- Umk – nó thấy hơi thất vọng khi nghe câu trả lời của hắn

Hắn đang chạy xe , bỗng nhiên chụp lấy cái tay đau của nó . Tại do hồi nãy hắn mạnh tay quá , nhưng nó ko nói cho hắn biết . Bây giờ hắn lại đụng tới vết thương của nó ko đau mới lạ , nó la như cháy nhà :

- AAAAAAA , đau quá – nó nhăn mặt nhìn hắn

- Ko bị sao của cô đây á hả ? Ko bị sao mà tay bầm như thế này à ? Đi bệnh viện – hắn nhíu mày , quát nó

- Tôi ko sao mà – nó cúi đầu xuống , nói giọng tủi thân

- Băng – hắn nói giọng ko thể phản kháng

Nghe hắn nói vậy , nó đành ngậm ngùi nghe lời . Hắn đã bực mình lắm mới gọi thẳng tên nó ra , tốt nhất ko nên làm hắn tức giận . Tới bệnh viện , hắn nói giọng lạnh lùng :

- Làm cô ấy khóc , đau , bị thương thêm ở phần nào thì qua chỗ khác mà làm – hắn nói , chẳng thèm nhìn ông bác sĩ

- Vâng ạ ! – ông bác sĩ sợ hãi nói

Nó theo ông bác sĩ vào phòng khám , sau 10 phút nó đi ra , tay đã băng mấy lớp . Hắn chỉ nhíu mày ko nói gì , kéo nó về nhà . Nó cứ tưởng hắn chở nó về bản doanh của tổ chức hắn . Ko ngờ hắn lại chở nó về bản doanh của tổ chức nó . Về tới tổ chức , nó thay đổi sắc mặt trở nên lạnh lùng . Nó bước vô cổng 2 hàng người định cúi xuống chào nó nhưng một tia kinh ngạc lóe lên trong mắt họ rồi lập tức thu lại ngay . Hành động đó ko qua khỏi mắt nó , hắn cũng vậy . Nó mở miệng nói :

- Người quen , các chú và các chị cũng biết là ai rồi mà ! – nó nói giọng lạnh lùng pha lẫn ấm áp

- Chào mừng 2 vị chủ nhân về - 2 hàng người sau khi nghe nó nói liền cúi đầu cung kính chào

Nó đi vô phòng , hắn cũng đi theo . Thấy hắn đi theo mình , nó liền nói :

- Anh vô phòng tôi làm gì ? – nó nhăn mặt hỏi

- Thích thì vô – hắn trả lời tỉnh bơ

Hắn vô phòng nó , ngồi lên chiếc ghế gỗ , kế bên có tách trà ô long . Còn nó thì nằm lên chiếc ghế sofa coi tivi .

Sorry các bạn nha , tại mấy bữa nay thi tốt nghiệp nên ko có thời gian viết truyện , truyện ra trễ nữa . Mong các bạn thông cảm và luôn ủng hộ mình nha ! =^.^=

Phan_1
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16 end
Phan Gioi Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .